Bến xưa lẻ bóng con đò
Lòng sông ai biết mà dò nông sâu
Đôi bờ bồi lở xa nhau
Hỏi rằng có nhớ có sầu như ta

Ta -- người duyên số cách xa
Ước ngày sau sẽ chung nhà chung đôi
Trăng nghiêng nửa mảnh cuối trời
Như cùng hiểu thấu tim côi nhớ người

Ta -- người đôi ngả đôi nơi
Nhưng lòng ta vẫn vợi vời yêu thương
Gửi vào bóng tối đêm trường
Sầu riêng khắc khoải vấn vương muộn màng

Tám tỷ người ở trần gian
Mà bóng người cứ ngập tràn hồn tim
Tim ta giờ sẽ buông rèm
Giữ người thôi đó chẳng thêm ai vào

Người là hi vọng ước ao
Người là tất cả sắc màu đẹp tươi
Cảm ơn người cảm ơn đời
Cho ta cảm xúc tuyệt vời tình si...!

image