Chuyện vui

(Bài st cũ đăng lại, vui tí) 😉
BÁNH BAO, BƯỞI & MƯỚP!
🙆💁🙋
Hồi mới cưới, sáng sáng hai vợ chồng đều nằm ôm nhau âu yếm trò chuyện. Vợ vẫn thường hỏi "trưa anh thích ăn gì?"
Anh luồn tay vào áo vợ thủ thỉ "anh chỉ thích ăn bánh bao thôi"...
Hồi vợ có bầu đứa lớn, tối nào trước khi đi ngủ anh cũng nằm xoa bụng vợ độc thoại mấy lời yêu thương.
Vợ vẫn thường làm mặt nũng nịu "đêm anh thích ăn gì?"
Anh luồn tay vào áo vợ trêu chọc "anh ăn chay thôi, cây nhà lá vườn, bưởi vợ... hí hí"...
Rồi con bé được 20 tháng, công việc lại bận rộn nên vợ thuyết phục bà nội cho cai sữa. Nhưng sáng sáng cái cảnh chồng thơ con mọn vẫn diễn ra như thường. Vợ đầu bù tóc rối vừa vội vàng thay đồ vừa nhắc đi nhắc lại những việc từ trong nhà ra ngõ.
"Trưa anh thích ăn gì để em còn đi chợ".
Anh nhìn vợ cười cười "Mướp xào".
"Mùa này làm gì có mướp, em có bầu đâu mà anh ăn kỳ vậy"?
"Thì ngoài chợ không có mướp, anh ăn mướp nhà cũng được".
Vợ nghe đến đó biết bị trêu đểu, liếc nhanh xuống ngực rồi hậm hực lườm một cái rõ dài.
"Đây chỉ có mướp thôi, chê mướp thì ra đường ăn phở, ăn dưa hấu đi nhé"...
Và thế ngày hôm đó vợ giận dỗi đình công cho hai bố con sáng mì tôm chiều phở nhưng đêm vẫn lại món "mướp xào".
Rồi anh thấy vợ chăm chỉ bỏ heo, hỏi bỏ làm gì thì kêu chuyện đại sự không thể tiết lộ. Nhưng anh tình cờ thấy vợ bàn chuyện làm ngực với mấy chị đồng nghiệp. Các mẹ bỉm sữa, mẹ 1 con mẹ 2 con, mẹ nào cũng hô hào khẩu hiệu "phải đẹp thì mới giữ được chồng, ngực phải nở mông phải cong... bla bla... đến khổ".
Mỗi ngày vợ bỏ heo 50k, hôm nào nhiều thì được 100k, có hôm bỏ 10k mắt vẫn long lanh hy vọng.
Nhưng rồi vợ đẻ đứa thứ hai, chi phí sinh hoạt nhân thêm, công việc của anh lại cần thêm chút tiền chạy vạy. Tối đó vợ đập heo, anh bảo để anh vay thêm bạn bè cũng được, heo em để lo chuyện đại sự của em, đừng đập.
Vợ lắc đầu "em vẫn còn xoay sở được thì không để anh phải cầu cạnh bạn bè, nợ tiền nợ tình mình không trả được lại khó ăn nói với người ta".
Đêm đó anh ôm vợ thủ thỉ, "thế còn chuyện đại sự của em thì sao?". Vợ cười, "thôi để thằng út 2-3 tuổi em bỏ heo sau, giờ quan trọng là chồng thương em thôi, chuyện đó làm hay không làm cũng được".
Ở với nhau thoáng cái đã hai mặt con nhưng chẳng nhớ bao lâu rồi, anh mới lặng lẽ quay lại nhìn vợ, nhìn thật kĩ cơ thể của người đàn bà nơi mà người ta sẽ thấy sự hy sinh được cụ thể hoá trên từng đường nét.
Lần đầu tiên anh cảm thấy được sự mất mát, anh hiểu tại sao vợ không bật đèn khi thân mật và không đứng trước gương quá lâu như lúc xuân thì. Anh hiểu tại sao vợ đầu đội trời chân đạp đất không kêu ca nhưng lại chỉ vì vài câu đùi voi ngực mướp là tủi lòng lo lắng.
Vợ ơi, bưởi có giá của bưởi, dưa hấu có giá dưa hấu, mướp cũng có giá của mướp, chắc gì những người đàn ông tay cầm bưởi ngon, dưa hấu mọng nước mà giấc ngủ đã tròn. Có đáng không, khi vì vài phút “đã mắt thích tay” mà phản bội tình nghĩa phu thê, làm tổn thương người hy sinh cho mình cả một đời vô điều kiện.
Và thế đại sự của đàn bà, đại sự của những người vợ quanh đi quẩn lại, chuyện chăm con giữ chồng, chuyện hy sinh bản thân, vun vén cho tổ ấm của mình được yên lành đi qua những ngày giông bão...
Và thế đại sự của đàn ông, đại sự của những người chồng chính là đối đãi với người vợ làm sao để cô ấy luôn cảm thấy hạnh phúc, cảm thấy hãnh diện bởi được trân trọng, trân trọng tình yêu, trân trọng sự hy sinh và trân trọng cả những dấu ấn cơ thể không còn được hoàn hảo theo năm tháng!!!
🤰🤱🧑‍🍼

image
image
image
image
+3

(vui tí)
2 SỞ THÍCH... 😉🤗
1️⃣ 🕺Đàn ông có 2 sở thích:
Kéo gái nhà lành thành gái hư, khuyên gái phong trần về làm lại con nhà lành.
2️⃣ 💃Đàn bà có 2 sở thích:
Nói với trai nghèo toàn chuyện tiền nong, nói chuyện với trai giàu toàn chuyện tình cảm.
2️⃣➕1️⃣ 🧏Khách hàng có 2 sở thích:
Đối với hàng chất lượng cao toàn bàn chuyện giá cả, đối với hàng giá rẻ toàn bàn chuyện chất lượng?
😄

image
image
image

NHÃN QUẦN ÁO PI
(chế lại vui tí, Đ.H.P)
🎽🩱👖👕👚👗👘👔🧥🩲👙🥼
Kính gửi những nhà sản xuất áo quần Pi nói chung, áo thun Pi nói riêng, 🤗

Bằng thư này tôi tha thiết kính mong quý vị đừng may mấy miếng nhãn size áo*, mấy cái tag áo không ai coi vô phía trong cổ, trong hông, trong nách áo thun, cái nhỏ cũng như cái móng tay cái to cũng gần bằng cuốn tập, tháo ra thì hư mẹ cái áo mà để đó thì nó đâm cho nổi sảy trong da. Quý vị nào bỏ được ba đồ yêu nghiệt đó ra khỏi sản phẩm là công đức vô lượng, 😇

Kính thư.
(Ký tên, Tôi)

😛
Tái bút: có mấy cái áo dỏm cầm lên xé chỗ nào cũng rách riêng chỗ cái tag Pi nó dính không thể nào xé nổi, ơi trời...
À, mà quần cũng vậy nha quý vị, quần đùi thì may trong đùi trong háng, còn quần dài cũng không thoát, nó đâm ngang lưng, nó thọt xuống dưới gần giữa háng muốn thoái hoá cột sống, muốn ngứa Pi chứ chẳng chơi...
Hời ơi, bên Mỹ mua cái quần chip Pi lọt khe nó khuyến mãi 1 cuốn catalog hướng dẫn đào Pi luôn nữa à... có khi còn may đính chắc chắn vào quần luôn...
😉
(*) Nói vui thì nghe có vẻ "hợp lý" nhưng thực tế Luật yêu cầu phải gắn tem, tag và nhãn ghi rõ chất liệu đầy đủ. Không có là quản lý thị trường vào phạt công ty bay màu luôn à nha. Thế mới có câu "Trong chăn mới biết chăn có rận", nhiều cái trong nghề mới thấy vô lý, vải dệt từ nhà máy đã đầy đủ chứng từ kiểm tra thành phần, chất lượng, hợp quy xuất xưởng. Nhưng may ra mà không làm đính kèm nhãn thì cũng bị phạt... Nên cái này từ tiêu chuẩn ban ngành trên áp xuống rồi...
Công ty nào hiểu họ làm nhãn mềm mịn thì mặc không có cảm giác khó chịu. Công ty nào không để ý làm loại nhãn cứng sẽ bị... gây ngứa thấy mồ tổ... 😂
(Ảnh Fireside)

image
image
image
image

(Chuyện vui, đăng lại)
QUÁ... ĐÃ
Anh sui góa vợ đã lâu, sống một mình trong ngôi làng kế bên làng của chị sui, chị cũng goá chồng và cũng sống một mình.
Một hôm, chị sui mời anh sui qua nhà ăn giỗ. Tan tiệc và khi khách khứa về hết, chị sui mới nói với anh sui:
- Anh sui à, từ ngày ảnh nhà tui mất, mấy nhỏ đi làm ăn xa, bỏ tui một mình chăm lo vườn tược. Không biết tui có làm đúng cách hay không? Nhờ anh sui ra khu vườn sau coi, nếu tôi làm không đúng, nhờ anh sui chỉ dùm.
Anh sui vui vẻ:
- Dạ được.
Hai người đi ra khu vườn phía sau. Chị sui dẫn anh sui đi xem từng hàng cây, từng luống rau củ. Anh sui chắc lưỡi khen:
- Chị sui thiệt là mát tay. Cây trái tốt quá…!!
Mãi mê đi xem tới xế chiều, trời bắt đầu mưa nên hai người chạy vô nhà đụt mưa. Rủi thay mưa càng lúc càng lớn và trời càng lúc càng tối.
Anh sui nói với chị sui:
- Trời tối rồi, xin kiếu chị sui tui đi dìa….
Chị sui vui vẻ:
- Mưa lớn quá, nhà anh cũng xa. Đi bộ về tới bên đó rủi bịnh thì ai săn sóc anh? Thôi anh sui ở lại ngủ một đêm, sáng mai hãy về.
Anh sui do dự:
- Tui thấy không tiện, nhà chỉ có tui với chị.
- Không sao đâu anh sui. Tối nay anh ngủ trên bộ ván phía bên kia, còn tui ngủ bên cái chõng tre của tui phía bên này. Cũng tiện mà anh sui.
Nghe có lý, anh sui đồng ý.
Mưa càng lúc càng nặng hột, lộp độp trên nóc và vách tranh. Nghe tiếng anh sui trở mình qua lại, chị sui hỏi:
- Anh sui chưa ngủ à?
- Dạ chưa. Tại lạ chỗ, trời mưa lớn lại thêm tiếng ếch nhái ểnh ương kêu thiệt buồn thúi ruột...
Chị sui đề nghị:
- Tui cũng khó ngủ. Vậy mình chơi đố chữ đi. Khi mệt rồi thì ngủ dễ hơn. Anh sui giỏi chữ Nho, vậy mình đố chữ Nho nhe anh sui?
- Dạ, chị sui đố đi.
Chị sui nói sang bộ ván:
- Nếu từ bờ biển bên này qua bờ biển bên kia thì chữ Nho nói sao?
- Dạ là… “Quá Hải”.
Chị sui tiếp:
- Từ bên này sông qua bên kia sông nói sao?
- Dạ là… “Quá Giang”.
- Còn từ nhà anh sui qua nhà tui thì nói sao anh sui?
- Dạ là… “Quá Bộ”.
- Còn từ lề đường bên này qua lề bên kia nói sao?
- Dạ là “Quá Lộ”.
Ngừng một hồi lâu, chị sui đố tiếp:
- Còn từ bên anh sui qua bên tui thì… nói sao anh sui?
Anh sui miệng cười chúm chím, bỏ chân xuống đất trả lời:
- Dạ là… là… “Quá đã”!!
Sau đó là tiếng "cót két" của cái chõng tre và tiếng của hai hơi thở, lúc thì nhịp nhàng... lúc thì dồn dập...!!!
Thời gian lâu thiệt là lâu, chị sui khiều nhẹ anh sui rồi hỏi nhỏ:
- Anh sui thấy tui… sao?
- "Quá dữ"!!
- Còn anh sui thì sao?
- "Quá… mệt"!!
Ngôi nhà lại yên lặng cho tới tờ mờ sáng, chị sui lại khiều anh sui:
- Anh sui thức chưa? Mình chơi đố nữa nhe?
Anh sui giọng lờ đờ hết hơi:
- Chị sui ơi, tui… tui chịu thua. Chị mà đố nữa chắc tui... “Quá cố”...!!
😂

image
image
image

Nobel kinh tế trước sau sẽ thuộc về Việt Nam... 😛
(st, vui tí) 🦀🦀
Mua 4 cái áo thun hàng giá rẻ "sida" hết 100 ngàn đồng, đem về mặc. Sau vài tháng, khi áo cũ sẽ đem bán và phải thu được... 400 ngàn đồng. Hỏi, bạn sẽ bán cho ai và làm sao bán được?
👕🎽
Tất cả các chuyên gia kinh tế của Châu Âu, Mỹ, các giáo sư đáng kính lừng danh ở Harvard, Oxford,... đều bó tay. Duy chỉ có một anh nông dân làm đại lý (vựa) hải sản ở Việt Nam mỉm cười đắc ý. Anh ta đem xé nhỏ bớt từng cái áo trước sự ngạc nhiên há hốc mồm miệng của các chuyên gia, giáo sư kinh tế hàng đầu thế giới, còn ngạc nhiên hơn khi anh ta đem mớ giẻ rách đó ngâm với bùn, xong xuôi anh ta đem lên và bắt đầu trói những con cua 🦀 đã chuẩn bị sẵn.
Được biết, cua 🦀 (có buộc dây - áo thun) ở Việt Nam có giá từ 250 ngàn đến 450 ngàn/kg tùy loại và 4 cái áo sau khi ngâm bùn xong nặng khoảng... 4kg (cường điệu tí). Tất nhiên, giá 4 cái áo giẻ rách có thể được bán lên tới 1 triệu đồng.
Và cuối cùng anh nông dân Việt Nam được cả thế giới nể phục. Anh ta đã sáng tạo ra một cách kiếm tiền độc nhất vô nhị.
Chúc vui vẻ nhé!
📸 Ảnh: cua 🦀 quấn dây vải giá 250k/kg, cua 🦀 quấn dây nhựa giá 450k/kg, bạn chọn loại nào? 😉🤗

image
image